Ly hôn là chấm dứt quan hệ vợ chồng theo bản án, quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án theo yêu cầu của vợ hoặc chồng hoặc cả hai vợ chồng.
Ly hôn là quyền của vợ hoặc chồng, là một nội dung của nguyên tắc hôn nhân tự nguyện, tiến bộ. Ly hôn là hành vi pháp lý thực hiện quyền của vợ chồng khi còn sống, yêu cầu Tòa án cho chấm dứt hôn nhân khi hôn nhân đó không đạt được mục đích.
Ly hôn chịu sự kiểm soát của Nhà nước thông qua việc Tòa án công nhận hoặc quyết định cho ly hôn. Tòa án chỉ quyết định cho ly hôn theo yêu cầu của vợ, chồng khi quan hệ của họ đã đến mức trầm trọng, đời sống chung không để kéo dài, mục đích của hôn nhân không đạt được. Tòa án công nhận thuận tình ly hôn khi vợ và chồng yêu cầu ly hôn và các bên thực sự tự nguyện, thỏa thuận được về việc chia tài sản, việc nuôi con chung và sự thỏa thuận đó bảo đảm lợi ích chính đáng của vợ và con.
Vợ chồng không được tự ý thỏa thuận làm chấm dứt hôn nhân. Ly hôn là sự kiện bất bình thường, trái với mục đích của hôn nhân, đồng thời ly hôn cũng là một phương thức giúp vợ chồng chấm dứt hôn nhân khi hôn nhân đó không còn ý nghĩa và không đạt được mục đích.
Chồng không có quyền yêu cầu ly hôn trong trường hợp vợ đang có thai, sinh con hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi.
Theo quy định tại Luật Hôn nhân Gia đình 2014, cha, mẹ, người thân thích khác có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết ly hôn khi một bên vợ, chồng do bị bệnh tâm thần hoặc mắc bệnh khác mà không thể nhận thức, làm chủ được hành vi của mình, đồng thời là nạn nhân của bạo lực gia đình do chồng, vợ của họ gây ra làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe, tinh thần của họ.